Người Sài Gòn Dễ Thương – Sài Gòn này lạ lắm bạn ha. Người ta bảo Sài Gòn vội vã, xô bồ. Ừ thì cũng đúng một phần. Nhưng nếu bạn dành chút thời gian sống chậm lại, lắng nghe, bạn sẽ nhận ra một điều mà bất cứ ai đã từng gắn bó với mảnh đất này đều phải thừa nhận: người Sài Gòn dễ thương đến lạ! Đối với tôi, cái “dễ thương” ấy không chỉ nằm ở nụ cười tươi roi rói, mà nó còn là cả một “tấm lòng” phóng khoáng, hào sảng mà hiếm nơi nào có được.
Xem Thêm: Hình Xăm và Giới Trẻ Ngày Nay: Khi Dấu Ấn Trên Da Kể Câu Chuyện Cá Nhân
Người Sài Gòn Dễ Thương Như Thế Nào:
1. “Dễ Thương” Ngay Từ Cái Chạm Đầu Tiên: Nụ Cười & Lời Chào
Bạn có để ý không? Dù là bà bán xôi đầu hẻm, cô chú bán cà phê cóc, hay anh xe ôm ghé ngang, người Sài Gòn thường có một nụ cười rất tươi và câu chào mời rất đỗi thân thiện.


- Sự niềm nở tự nhiên: Không cần quen biết, bạn bước vào một quán ăn, một tiệm tạp hóa, thường sẽ nhận được một nụ cười và câu hỏi “Ăn gì con/cháu/em?”, “Mua gì con/cháu/em?”. Cái sự niềm nở ấy đôi khi khiến bạn thấy ấm lòng lạ.
- “Dạ, thưa” rất đỗi Sài Gòn: Dù tuổi tác ra sao, người Sài Gòn vẫn giữ thói quen “dạ, thưa” rất lễ phép và lịch sự. Nghe sao mà thấy thân thương, gần gũi.
- Cái gật đầu, cái vẫy tay: Đôi khi chỉ là một ánh mắt giao nhau, một cái gật đầu nhẹ hay cái vẫy tay mời gọi từ xa của mấy cô chú bán hàng cũng đủ thấy cái “dễ thương” của họ rồi.
2. Cái “Tấm Lòng” Phóng Khoáng, Hào Sảng Rất Riêng (Những câu chuyện thực tế)
Cái dễ thương của người Sài Gòn còn thể hiện rõ nhất qua cách họ đối xử với nhau và với người lạ:


- Sẵn lòng giúp đỡ vô điều kiện: Bạn có bao giờ bị lạc đường ở Sài Gòn không? Cứ mạnh dạn hỏi thử xem, đảm bảo sẽ có người nhiệt tình chỉ đường, thậm chí dắt bạn đến tận nơi mà không đòi hỏi gì.
- Kỷ niệm của tôi: Có lần tôi bị lủng lốp xe giữa trưa nắng, đang loay hoay thì có một chú xe ôm chạy ngang qua, hỏi han rồi nhiệt tình dắt xe tôi đi sửa, còn dặn dò “Coi chừng nắng cảm đó con!”. Một hành động nhỏ nhưng khiến mình ấm lòng đến lạ.
- “Ai có gì dùng nấy, ai thiếu gì cho đó”: Cái tính chia sẻ của người Sài Gòn rõ nhất trong những lúc khó khăn. Những “quán cơm 0 đồng”, “tủ bánh mì từ thiện”, hay đơn giản là một gói xôi, một ly nước được tặng cho người vô gia cư… Tất cả đều toát lên cái tình người rất Sài Gòn.
- Sự bao dung, dễ gần: Sài Gòn là đất của người nhập cư, của tứ xứ đổ về. Chính sự bao dung, không phân biệt vùng miền đã tạo nên một Sài Gòn đa sắc màu nhưng vẫn rất đoàn kết. Người Sài Gòn ít khi xét nét, họ dễ bỏ qua, dễ chấp nhận những khác biệt.
- Hài hước và lạc quan: Dù cuộc sống có vội vã, áp lực, người Sài Gòn vẫn luôn giữ thái độ sống tích cực, hài hước. Những câu nói đùa “tưng tửng” trên phố, những câu chuyện tiếu lâm bên ly cà phê bệt… tất cả tạo nên một Sài Gòn tràn đầy năng lượng và tiếng cười.
3. “Dễ Thương” Đến Từ Những Điều Bình Dị Nhất


- Những cuộc trò chuyện không đầu không cuối: Bạn sẽ thường xuyên bắt gặp cảnh người Sài Gòn ngồi “tám” chuyện ở quán nước vỉa hè, hay nói chuyện rôm rả với hàng xóm. Những câu chuyện đời thường, đôi khi chẳng có chủ đề cụ thể, nhưng lại thể hiện sự gần gũi, thân thiện.
- Tiếng rao đêm: “Ai bánh mì Sài Gòn đây!”, “Hủ tiếu gõ đây!”… Những tiếng rao đêm không chỉ là âm thanh bán hàng, mà còn là một phần ký ức, một nét văn hóa dễ thương của Sài Gòn, cho thấy sự cần cù và mộc mạc của người lao động.
- Lòng yêu thương động vật: Không khó để bắt gặp những người Sài Gòn mang đồ ăn cho chó mèo hoang, hay cưu mang những con vật bị bỏ rơi. Cái tình cảm ấy cũng là một nét “dễ thương” rất riêng của họ.
Lời kết:
Sài Gòn không chỉ có những tòa nhà cao tầng, những con phố đông đúc. Sài Gòn còn có những con người bình dị, chân chất, với trái tim ấm áp và nụ cười luôn nở trên môi. Cái “dễ thương” của người Sài Gòn không phải là vẻ đẹp kiêu sa, mà là cái tình, cái nghĩa, cái sự phóng khoáng và tấm lòng rộng mở. Nó khiến ai đã một lần đặt chân đến đây đều phải “thương” và muốn quay trở lại.
Fanpage: 1 phút Sài Gòn